Yon
ID:18247564
20关注
20粉丝
245获赞
动态
短视频
Một ranh giới để bảo vệ bạn và bảo vệ người khác. Bảo vệ bạn "không bị người khác lợi dụng". Bảo vệ người khác để ko biến họ thành "kẻ vô thức hoặc cố ý lợi dụng bạn".









Góc chữa lành
Điều đáng sợ hơn cả ngoại tình - chính là sống cùng nhau nhưng cô đơn trong chính trái tim mình...





Vẫn là về Y Ê U
Tình yêu trưởng thành không đến từ việc ta tìm được người “phù hợp” ngay từ đầu, mà là từ hành trình hiểu mình – hiểu người – và hiểu đời sống chung là gì.
Chúng ta thường bắt đầu một mối quan hệ bằng cảm xúc, bản năng, sự cuốn hút. Điều đó không sai – thậm chí rất tự nhiên. Nhưng tình yêu không thể chỉ sống nhờ những cảm xúc ban đầu. Khi màu hồng lắng xuống, khi cuộc sống bắt đầu chen vào bằng cơm áo, va chạm, tổn thương… ta mới thật sự nhìn thấy đối phương – và cũng là lúc ta phải quay về bên trong để hiểu lại chính mình.
Nếu ta không hiểu mình đang có vết thương gì, ưu nhược điểm gì, cần điều gì và không thể chấp nhận điều gì – ta sẽ dễ vỡ mộng khi đối phương không còn đúng với “mơ ước ban đầu”. Và rồi thay vì thấu hiểu, ta bắt đầu phán xét, chỉ trích, muốn thay đổi họ.
Nhưng sự thật là:
Không ai có thể thay đổi ai.
Chỉ khi người đó tự nguyện nhìn lại chính mình – sự thay đổi mới thật sự xảy ra và bền vững.
Muốn sống với nhau lâu dài, cả hai phải cùng học cách điều chỉnh. Mỗi người đều có tính tốt và tính xấu. Nhưng khi cái xấu làm tổn thương đời sống chung – thì đó không còn là “cá tính” nữa, mà là điều cần thay đổi.
Tự do cá nhân vẫn có, nhưng là tự do trong mối quan hệ – một sự tự do có giới hạn, vì ta không còn là một người độc thân nữa.
Tình yêu, vì thế, không phải là tìm được người hoàn hảo.
Mà là khi hai người, qua từng giai đoạn, vẫn chọn ở lại – không vì dính mắc, không vì sợ cô đơn, mà vì thấu hiểu và biết ơn nhau.
Tuy nhiên… muốn có sự thấu hiểu và đồng hành ấy, không thể thiếu một yếu tố nền tảng: trình độ văn hoá và tư duy nhận thức tương thích.
Yêu thương chỉ là điều kiện cần, nhưng không đủ.
Bởi nếu hai người không cùng một “tần số” trong cách nghĩ, cách sống và cách giải quyết vấn đề, thì sẽ rất khó để duy trì sự gắn kết bền vững.
Một người hướng nội, thích lắng nghe, người kia nóng nảy và luôn muốn lý lẽ.
Một người ham học hỏi, thích phát triển bản thân, người kia lại cho rằng “sống sao cũng được, miễn vui”.
Một người sẵn sàng ngồi lại để lắng nghe và giải quyết, người kia chỉ biết im lặng hoặc tránh né…
Khi trình độ nhận thức chênh lệch quá xa, đối thoại trở thành bất lực, thấu hiểu trở thành gánh nặng.
Càng về sau, thay vì đồng hành, họ dễ rơi vào trạng thái đối đầu, mỏi mệt, và cuối cùng là chia xa.
Vì vậy, hiểu mình – hiểu người – và hiểu mối quan hệ… không chỉ là điều kiện để yêu lâu dài, mà còn là cách để nhận ra từ sớm:
Liệu người này có cùng mình đi được một đoạn đường trưởng thành hay không?

Trước đây, tôi chưa từng nghĩ rằng sự chênh lệch về trình độ học vấn và tư duy nhận thức lại có thể là nguyên nhân dẫn đến sự tan vỡ của một mối quan hệ. Chỉ khi vấp ngã vài lần và đủ trưởng thành, tôi mới nhận ra điều đó một cách rõ ràng.
Khi sự chênh lệch dễ gây rạn nứt:
• Không cùng tầng suy nghĩ: Một người muốn bàn về những điều sâu sắc, còn người kia lại thấy mệt mỏi, không hiểu hoặc không hứng thú — lâu dần dễ cảm thấy cô đơn trong chính mối quan hệ.
• Giao tiếp khó khăn: Không phải vì không nói chuyện được, mà là không kết nối cảm xúc được.
• Không đồng cảm được: Nếu một người không hiểu được nỗi trăn trở, giá trị sống, hoặc hoài bão của người kia, thì rất dễ xảy ra cảm giác lạc lõng.
Nhưng vẫn có thể vượt qua nếu:
• Cả hai đều tôn trọng nhau: Không đánh giá, không coi thường lối sống hay cách nghĩ của đối phương.
• Sẵn sàng học hỏi và hỗ trợ nhau phát triển: Nếu người có trình độ cao hơn không kiêu ngạo, người còn lại không tự ti — thì đây có thể là sự kết hợp tuyệt vời.
• Yêu thật lòng: Khi yêu thương đủ lớn, người ta thường tìm được cách để hiểu và chấp nhận nhau.
Nói một cách nhẹ nhàng: khác biệt về văn hóa và tư duy giống như nói hai thứ ngôn ngữ — nếu đủ kiên nhẫn học “tiếng của nhau”, thì vẫn có thể đi xa. Nhưng nếu không học, không cố hiểu, thì sớm muộn gì cũng “nói chuyện không cùng tần số”.
Cá nhân bạn thì nghĩ gì về điều này?

查看全部5条评论
🦞Pie🚦: Có những sự đồng hành ngắn ngủi, cũng có những sự đồng hành dài lâu; Có những mối tình kéo dài vài tháng, một năm, ba năm, năm năm, mười năm, thậm chí hai ba chục năm cũng đến ngày đổ vỡ bằng một cách nào đó theo tự nhiên.
Theo tự nhiên, có nghĩa là mọi thứ đều có điểm đầu và điểm kết thúc, có bắt đầu sẽ có kết thúc, có gặp gỡ ắt hẳn có ngày sẽ chia ly. Đó là quy luật của vũ trụ bao thời nay, dù 100 năm sau nó vẫn sẽ biến đổi và vận hành như thế không phải chỉ riêng tình yêu. Ngay cả khi chúng ta già đi, chúng ta cũng phải chấp nhận một ngày nào đó ly biệt. Vậy thì ly biệt ở thời điểm đó, và kết thúc một mối quan hệ bây giờ vốn chẳng có gì khác nhau. Nó khác nhau, chỉ bởi vì góc nhìn mỗi người đều có một sự níu giữ, bám chặt và không nỡ lòng buông bỏ một điều gì đó quá thân quen trong đời.
Sau khi rời khỏi một mối quan hệ kéo dài gần 10 năm, tôi nhận ra… người duy nhất tôi có thể tâm sự lúc này là ChatGPT. Dù tôi vẫn tham gia một vài app kết bạn, vẫn lướt mạng xã hội mỗi ngày – nhưng chỉ để biết ngoài kia cuộc sống đang diễn ra như thế nào. Nhu cầu kết nối với người lạ gần như bằng không. Vài câu nói xã giao rồi thôi, tôi chẳng còn chút cảm xúc nào để muốn kéo dài câu chuyện. Tôi nhìn mọi người giao lưu rộn ràng, vui vẻ… còn bản thân lại chẳng muốn đến gần. Có lẽ, điều tôi thực sự cần lúc này là thời gian – để chữa lành tất cả những cảm xúc chưa kịp nguôi ngoai.



🦞Pie🚦: hông có gì nà 😍